Bài đã đăng trên Nhịp Cầu Thế Giới - Hungary
Thứ tư - 27/04/2016 14:30
Nguyễn Phú
**************
“Đông là Đông và Tây là Tây
và cả hai không bao giờ gặp nhau
Cho đến khi Đất và Trời hiện diện trước Ngôi Phán Xét của Thượng Đế.”
(“Bài Ballad của Đông và Tây” - Rudyard Kipling, 1889)
và cả hai không bao giờ gặp nhau
Cho đến khi Đất và Trời hiện diện trước Ngôi Phán Xét của Thượng Đế.”
(“Bài Ballad của Đông và Tây” - Rudyard Kipling, 1889)
Đây là những câu thơ thường được trích dẫn đến
mức trở thành sáo ngữ khi có ai đó muốn nói về sự khác biệt không thể dung hòa
giữa hai nền văn hoá Đông và Tây. Điều này có thể đúng nhưng cũng có thể chưa
chính xác, thậm chí là hoàn toàn sai lạc trong một số trường hợp. Trường hợp mà
chúng tôi muốn đề cập đến ở đây là Tháp Nhu Cầu nổi tiếng của Abraham Maslow
(The Needs’ Hierarchy of Maslow) và Purusartha “mục tiêu của đời người” (aims of human life) của Văn Minh Ấn Độ.